Đêm và Em

 avatar
unknown
plain_text
3 years ago
2.2 kB
10
Indexable
Trong căn phòng không quá 40m2, ở nơi không quá cao nhưng đủ để ngắm nhìn những toà nhà đang bắt đầu tối dần xuyên qua lớp cửa kính, dưới một ít ánh sáng từ chiếc đèn bàn sắp hỏng, một vài bản nhạc lộn xộn, em ngồi trên sofa, tôi ngồi trên ghế làm việc, đôi khi lại ngồi cùng nhau, nói với nhau về mọi thứ trên đời, về tình cảm, về quá khứ của hai người, về cuộc sống mà chúng tôi theo đuổi... Cùng nhau uống vài li rượu cũng không mấy được ngon, nhưng tôi không thể nào quên được hương vị ấy, cái hương vị mà có lẽ ám ảnh tôi suốt một quãng thời gian dài về sau. Thành phố mỗi lúc một tối đi, những toàn nhà đang thay nhau xuống đèn, không gian bắt đầu tĩnh lặng nhường chỗ cho tiếng những chiếc xe tải chạy về đêm. Hai chúng tôi đôi khi nói thật nhiều, đôi khi ngồi yên lặng hoà vào cái không gian tĩnh mịch ấy, suy nghĩ vu vơ, tôi yêu cái khoảnh khắc ấy vô cùng, thư thã, nhưng không buồn chán, không ngượng ngạo, không gắng cố phải tìm ra thứ để lấp đi sự yên lặng. Đôi khi em mở cửa ra, tựa vào lan can châm thuốc lá, tôi thật sự chưa quen cảnh nhìn thấy một cô gái hút thuốc, đặc biệt trong phòng mình, nhưng nó quyến rũ đến lạ kì. Đôi lúc tôi nắm tay em, đôi lúc lại ngồi sau lưng em và vuốt ve mái tóc của em, rồi hôn lên trán em. Chúng tôi hôn nhau, quằn quại, khi lại vui sướng, khi lại thấy nhói ở trong tim, một mớ cảm xúc hỗn độn và một sự trống rỗng cho đến ngày sau đó. 
....
Tôi đưa em về lúc hơn ba giờ sáng, quay lại căn phòng vài phút trước từng có em ở đó, trống rỗng nhìn vào hai ly rượu trên bàn, vẫn ngắm lại cái không gian tĩnh mịch đó, hít thật sâu mùi không khí đó, để rồi thiếp đi trên chiếc sofa vẫn còn hơi ấm của em.